logo

Truyện ngắn

NGHIỆP QUẢ

Đọc câu chuyện trên, ai cũng đồ chừng hắn đã chết đuối trong sông Duềnh dưới chân núi Đà Linh, chẳng có ai ngờ hắn vẫn đêm đêm xuống bãi đá nơi bến đò đứng thẫn thờ nhìn xuống sông, ai có giục lên đò thì lắc đầu. Cứ thế, nhiều lắm đêm…. Xem chi tiết ...

Truyện ngắn

LA SƠN NGUYỄN BIỂU & LỬA NGÀ TRƯƠI

“ Khí phách hiên ngang, vạn kiếp giặc Minh còn khiếp đảm Danh nhân tuấn kiệt, muôn phương dân Việt mãi tôn thờ” “Anh hùng thành bại kể chi? Dạ sắt son, lòng vàng đá, thề cùng các bạn giữ trước sau. Mặc Châu đúc khí tinh anh, trung hiếu hẹn hò cùng sử sách”… Xem chi tiết ...

Truyện ngắn

CẦU GIẰNG

Bao nhiêu là người đã đi qua. Đến nay, cái tuổi của nó đã phải viết bằng ba con số. Sự già nua là màu đen và rêu mốc loang lỗ khắp thân thể nó. Nó thành vật chứng kiến vô tư và trung thực mọi sự diễn ra ở làng Giằng. Cái sự chứng kiến thật có ý nghĩa với dân làng Giằng, những người luôn có cảm giác bất an trước sự hiển hiện của những thứ họ từng biết, từng mắt thấy, tai nghe.. Xem chi tiết ...

Truyện ngắn

GIẢI PHẨU

Bất giác tôi rùng mình. Tội ác, tồi tệ nào ở đây? Trong thâm tâm, tôi muốn bày tỏ một tình cảm thương yêu rất thật, rất tự nhiên với nàng. Mãi về sau tôi mới nhận ra, những mong muốn bày tỏ tình cảm rất thật, rất tự nhiên kia chỉ là sự tự dối lừa. Tôi mong muốn khám phá nàng và day dứt vì nó. Xem chi tiết ...

Truyện ngắn

MƯA LÚC NỬA ĐÊM VỀ SÁNG

Từ cái đêm tháng mười mưa gió ấy, vợ tôi biết vì sao tôi phải bặt vô âm tín nhưng đành nuốt câu trả lời, đành câm lặng trước nghi kỵ của người đời. Sự nghi kỵ khiến con người ta thành kẻ vô cảm, cả độc ác nữa. Mười năm chịu đựng, thần kinh căng ra, chịu sao nổi.” Xem chi tiết ...

Truyện ngắn

GIÓ RỪNG

Gió rừng, tiếng lão Xín trầm đục, âm âm. Thảng thốt tôi giang hai tay bám chặt vào mạn thuyền, cảm thấy cơ thể đang chao lắc theo những vật vô hình nào đấy. Lão Xin xoè bàn tay vảy ngang như xẻ sương mù đang che mắt nhìn. Bất ngờ lão cất tiếng hát: Xem chi tiết ...

Truyện ngắn

LÀNG BÊN TÊ NÚI

“ Thế bây giờ về đâu, ông đèo thêm một quãng”. Con bé đáp: “Về làng Yên bên tê núi ạ”. Ông áo vàng nói: “ Ta biết cái làng ấy, nó nằm dưới chân núi Tịnh Sơn, nhưng nay chỉ còn mỗi cái miếu Ông Hoàng”. Con bé im lặng. Nó nghĩ tới bố. Đêm đã buông sương, dù mới đầu mùa hè. Xem chi tiết ...

Truyện ngắn

NẺO VỀ

- Nghỉ hưu người thanh thản, kẻ không. Dân bảo là hạ cánh an toàn và không an toàn là thế. Mấy ai thoát khỏi khúc rẽ vào cái nẻo về. Người xưa từng nói, đời người có ba lần trở về, lần đầu về với dân, lần thứ hai về với mình, lần thứ ba về với đất đó sao. Xem chi tiết ...

Truyện ngắn

MẮT GIẾNG

Chao, cái mơ ước đi khỏi làng âm ỉ cháy trong tôi lâu lắm rồi, được vậy thì mở rộng tương lai cho tôi quá. Chẳng hiểu ma-két-tinh mô tê ra sao, tôi vẫn rối rít cảm ơn hắn, còn thầm biết ơn cái ngọn tre bật vào mắt để tôi lên trạm xá xã mà được gặp hắn. Cái thằng tôi nhục thế!... Xem chi tiết ...

Truyện ngắn

SÔNG NƯỚC

“Con của Tịnh nhiễm chất độc màu da cam. Thì chắc chắn là con tôi rồi. Con tôi, ông ạ. Chứ thằng Hưng biết chiến tranh là gì đâu. Vậy nên tôi ở lại làng, chưa hẹn được ngày xuống tàu với ông. Cảm ơn ông đã nuôi tôi thời gian vừa qua. Xem chi tiết ...