logo

Truyện vừa

Mạng nhện

Nhìn trước, ngó sau cứ thấy một số người ruột gan, phèo phổi chẳng ra gì mà thăng tiến vù vù mới đâm ra nghi ngờ chính mình. Rồi lại nghĩ ra mắt mình sáng, còn mắt người ta kéo màng. Thuận miệng nói ra có kẻ bảo ghen ăn, ghét ở. Cảm thấy bị oan. Chẳng lẽ đi thanh minh rằng mình không như thế. Chắc gì họ đã tin. Mới kể chuyện mấy người ở kề cạnh, mong những kẻ nghĩ oan cho mình đọc thấy... Xem chi tiết ...

Truyện vừa

Cô Nhi nhỏ bé

Ông nội tôi có hai vợ. Bà đầu người làng Đông, bên kia sông Nghèn, con gái út cụ Lý Nhu. Lý là gọi tắt cái chức tước chính quyền phong kiến bán cho ông mười hộc lúa và 50 quan tiền kẽm. Họ của cụ là Hoàng. Nên bà nội tôi mới mang tên Hoàng. Hoàng Thị Mỹ Anh, một cái tên đẹp nhưng không thuận miệng dân làng. Người làng tôi, tên tuổi cứ là nôm na theo những cái mắt thấy tai nghe quẩn quanh bao đời: Mít, Bưởi, Chanh, Cam, Cò, Vạc, Vện, Nghê, Thóc, .. Xem chi tiết ...

Truyện vừa

Suối chảy trong rừng

Thuở ấy, ở vùng rừng nọ có một ngôi nhà lưng tựa vào mái rừng săng lẻ, mặt ngoảnh về đằng đông. Nó được dựng theo kiểu nhà của tổ tiên người Ơ - Đu. Chủ nhà, ông lão May, kê sát cửa sổ một gốc dẻ làm ghế ngồi. Cỡ người ông, ngồi trên đó, ô cửa vừa ngang tầm mắt, nhìn thấy hết chín bậc cầu thang, thấy con đường ngoằn ngoèo giữa những bụi sim mua lúp xúp rồi chuồi xuống suối Thương và vô tận mái rừng lợp lên nhau tít về nơi mặt trời mọc. Xem chi tiết ...